Đời tôi từ đó với cô đon như tình nhân. Một thân lẻ loi biết ai chia sẽ nỗi lòng. Và tôi đã gởi gắm tâm tư qua khúc ca. Tôi không hề trách đời hay giận người phụ tình tôi. Lòng tôi chôn vùi một mối tình. Nhiều năm qua rồi chưa lãng quên.Tình xưa day dứt mãi trong tim , giọt sầu chảy trong tim thương cuộc tình đã dở dang. Làm sao quên được thuở ban đầu. Tình xưa bây giờ thành nỗi đau. Đời tôi năm tháng vẫn long đong , thuyền tình vẫn lênh đênh giưã dòng đời đầy bão giông....
Chủ Nhật, 4 tháng 4, 2010
Mưa Today - Nhật kí ngày 19/1/2010
Ngày này rốt cuộc cũng đến 19-1. Chính ngày này , cách đây đúng 1 năm trước chúng ta đã gặp nhau lần cuối cùng, ko biết em còn nhớ hay ko, ở nơi phương xa đó ko biết e cò còn nhớ đến a hay e đã tìm được 1 nữa kia cho đời e rồi, a rất tiếc là chúng ta có duyên mà ko có phận, ngày e đi ko nhìn a lấy 1 lần, e nói là ko mún xa a, sợ nhìn thấy a e sẽ ko cầm lòng đc, nhưng a ko ngờ ngày đó cũng là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau. A cứ ngỡ tất cả chỉ là giấc mơ, 1 giấc mơ mà a ko bao giờ mún lặp lại. A biết khoảng cách giữa 2 ta khá lớn . Nhà 2 đứa xa nhau cũng là 1 phần để mối quan hệ tưởng chừng như hoàn hảo ấy lại rạn nứt 1 cách âm thầm, nhen nhóm. A ko bao giờ dám tin rằng mình chia tay mà ko hề cãi vả hay hờn ghen gì. Tất cả đề tốt đẹp và đang rất hạnh phúc, cho đến 1 ngày chủ nhật e nhắn tin cho a, nói mình chia tay vì e bị stress, còn lo học, a đồng ý mà trong lòng nghẹn ngào, a tự hòi :" chẳng lẽ vì a mà e như vậy, chịu nhiều áp lực, bị stress?" . A cứ nghĩ đó là suy nghĩ nhất thời của e. Nhưng rồi ngày qua ngày, những tin nhắn của e dành cho a, những cuộc điện thoại hỏi han cũng vắng dần và rồi 1 ngày a chợt nhói đau khi e đã đổi số (thứ mà giúp chúng ta giữ liên lạc trong suốt 3 năm qua ) ,thật nực cười khi wen nhau 3 năm mà a chưa hề biết nhà e và e cũng vậy, chỉ biết e ở Q8 mà thôi. Tất cả như sụp để thực sự với a ngay lúc đó, mọi liên lạc với e chấm dứt....a đã mất e....mất e mãi mãi....mà a ko biết có thể còn đc gặp e nữa hay ko. Đêm nào a cũng nhớ về e, ko đêm nào nghĩ về e mà a ngủ sớm trước 2h sáng được. Rồi ko biết từ đâu nước mắt cứ chảy ra mà ko thể cầm lại đc. A chợt nhận ra rằng a yêu e rất nhiều, ko lời nào tả hết đc. Những kỉ niệm a có với e, a luôn nhớ mãi, nó nhắc a về 1 thời lãng mạn , những khoảng thời gian hạnh phúc mà 2 ta đã có với nhau. Đã 1 năm rồi , a thực sự chưa thể quen người con gái khác được, a chưa đủ tự tin đễ giữ cô ấy bên a mãi mãi, hay là vì a sợ mất cô ấy như a đã từng mất e ngày trước. Người yêu a nhiều như e, hiểu a như e , a còn ko giữ đc nữa, nếu người con gái khác thì a sẽ ko biết như thế nào nữa. A chưa đủ tự tin e à. A chỉ biết tìm niềm vui qua thể thao để quên e đi. Có lúc a đã nghĩ a làm được nhưng nhiều lúc , những cơn mưa bất chợt làm a nhớ đến e, gọi tên e tim nghe giá buốt, mới hay mình vẫn yêu người .Hôm nay là ngày đó, ngày 2 đứa xa nhau, hôm nay trời lại mưa ...như ngày e đến , trời cũng đầy mưa, dường như đây là những giọt nước mắt cuối cùng a khóc vì e, vì chuyện tình dang dở của 2 ta. A nhớ e nhiều, chắc giờ này e đang vui bên 1 người khác, mà cũng có lẽ ở nơi đó e đang nhớ về a chăng... A nhớ e nhiều lắm, baby. Tình yêu đầu tiên cuả a, tình yêu mà a luôn chôn kín trong lòng và sẽ giữ mãi về những kỉ niệm cuả 2 ta, đã mãi mãi chỉ còn là ......kỉ niệm...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)