Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

Thích một người...

Khi cậu bé lớp ba bỗng dưng bỏ trò bắn bi thường ngày để nằng nặc đến xin chơi nhảy lò cò chung với cô bé cùng lớp, đó là khi cậu bé đã bắt đầu biết thích một người…

Thích một người…là khi cậu nhóc lớp bốn thấy cô bé ngồi cạnh mình cười đẹp ghê, răng bạn ấy không sún giống răng mình, nhưng sau đó lại đắn đo rằng nếu răng hai đứa cùng sún giống nhau thì thích nhỉ?
Thích một người…là khi cô bé lớp năm phấn khởi đưa tấm thiệp mời sinh nhật cho cậu bé ngồi cạnh và cười rạng rỡ: “Con trai trong lớp tớ chỉ mời có mình cậu thôi!” mà không chút ngượng ngùng, để rồi vào ngày sinh nhật lại đỏ lựng má khi cậu bé ôm đến hộp quà còn đám bạn thì nhao nhao “Cô dâu ơi chú rể tới rồi kìa!”…
Thích một người…là khi thằng con trai lớp sáu bày trò giấu dép với đám bạn và xung phong làm người cuối cùng giữ chiếc dép của người bất hạnh kia. Để khi bị phát hiện, thằng con trai sẽ ngắc ngứ vụng về “Muốn phạt gì thì phạt đi, tui chịu hết!” và tư lự nghĩ thầm liệu mình có thể giấu trái tim của nhỏ?
Thích một người…là khi nhỏ con gái lớp bảy rượt thằng con trai chạy vòng vòng khắp lớp đòi cắt tóc. Nhỏ phồng má kêu đó là hình phạt thích đáng cho kẻ suốt ngày giấu đồ của người khác, để rồi sau đó cũng chính nhỏ lại len lén bỏ chỏm tóc vừa cắt được của kẻ đáng ghét vào cặp, ấn vào ngăn sâu nhất như sợ ai phát hiện…
Thích một người…là khi tên con trai lớp tám say sưa với quyển truyện Nguyễn Nhật Ánh mượn của chị hai…là khi hắn thấy lạ làm sao, nhân vật nữ nào sao cũng đẹp giống nhỏ của mình. Nhưng mà hắn chỉ mơ màng nhận vơ thế đấy thôi, chứ thật sự ai là của ai thì chưa biết chắc!
Thích một người, là khi tên con trai lớp chín biết chắc rằng mình đang…thích một người, vậy nên tìm đủ cách để có thể ở cạnh “đối phương”. Thích một người…là khi con gái ngồi sau xe con trai, biết tỏng hắn ta đòi chở mình đi học là có…nguyên do, nhưng con gái lại cứ giả vờ tự nhiên và bâng lâng nhìn ngắm những con đường…
Thích một người…là khi con gái lớp mười ngồi trên ghế đá sân trường, cắn môi nhìn lên những tầng lầu cao và tính xem mình cần lên bằng cầu thang nào để có thể đi ngang qua lớp hắn? Đến khi đi ngang qua thật rồi, con gái lại băn khoăn tự hỏi không biết hắn có nhìn thấy mình không đây?
Thích một người…là khi con trai lớp mười một hăng hái đòi làm “gia sư” giảng cho con gái những bài tập khó. Hắn làm gia sư giỏi thì giỏi thật nhưng lại…dữ, suốt ngày kêu con gái “ngốc” và còn “tranh thủ” cốc đầu con gái nữa. Nhưng hắn kêu “ngốc” không phải là muốn bảo con gái…chậm tiêu, ý hắn muốn nói là con gái ngốc không nhận ra…“chân tình” của hắn! Nhưng thật sự thì không biết ai ngốc hơn ai đâu, vì chỉ có những kẻ ngốc mới đi bảo người khác ngốc thôi.
…Cứ thế, những cảm xúc đáng yêu nhẹ nhàng lớn lên và tình yêu lớn dần lên... như một cái cây được ươm mầm bởi những yêu thương chân thành và bởi những điều ngốc xít đáng yêu…

1 nhận xét:

...GreEnleAveS... nói...

ừhm,....bình lựng đầu tiên of pkx...
bài nì trong sáng đấy ...
hì,mức độ chấm điểm đây *** (phải ****** mới là tuyệt) hehehe!