Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

Con gái cùng lớp

Nếu trước những em gái học lớp dưới, con trai thấy mình “tỏa sáng” và “có giá” bao nhiêu thì với con gái cùng lớp, con trai thấy mình chẳng ra cái cục kẹo cây đinh gì hết…

Đầu năm 11, lớp của con trai và con gái “tiếp đón” các nhóc lớp 10 lên giao lưu làm quen. Nghe giới thiệu về “bảng thành tích” học tập và thể thao của con trai, mấy nhóc tròn xoe mắt ngưỡng mộ. Có đứa còn xin nhận con trai làm “sư huynh” để sau này “chỉ giáo” mấy bài khó cho tụi nhóc. Con trai đỏ phồng mũi, gãi đầu cười rối rít. Kể từ hôm ấy, con trai có thêm những “tiểu muội” luôn nhìn con trai bằng ánh mắt ngưỡng mộ lẫn…trìu mến.
Những lần mấy nhóc lớp dưới lên nhờ “sư huynh” chỉ bài, con gái cùng lớp ngồi nhìn con trai từ xa xa và…trề môi. Con gái nhăn mũi, gì chứ hắn tưởng mình “ngon” lắm hả? Con trai giảng bài xong, vẫy tay chào mấy nhóc rồi quay về góc lớp, bất chợt…đụng độ con gái và bị nhận ngay một cái le lưỡi:
Lêu lêu, đúng là cái đồ chỉ biết đi dụ khị con nít!
“Dụ-khị-con-nít” á? Con trai đã bao giờ bảo mấy nhóc lớp 10 lên hỏi bài mình đâu, là tự mấy nhóc lên tìm con trai mà! Con trai định lên tiếng “thanh minh” nhưng ngoắt cái con gái đã biến đi mất. Cái mẩu (tóc) đuôi gà trên đầu con gái lắc lắc, ra vẻ ta đây không cần nghe gì hết và cũng chẳng cần biết gì hết. Con gái luôn bướng bỉnh và “làm cao” như thế, con gái cũng chưa bao giờ hỏi bài con trai cả! Con gái đi hỏi những đứa con gái khác hay những tên con trai khác mà không bao giờ “thèm” hỏi con trai! Nếu trong mắt mấy nhóc em gái lớp dưới, con trai giống như một “super hero” thì trong mắt con gái, chắc con trai cũng chỉ bằng một cái…đinh tán là cùng!
Có một lần trời mưa, con trai gặp một em lớp dưới đứng tần ngần ở nhà gửi xe không về được. Con trai ga-lăng đưa áo mưa của mình cho em í mượn. Con trai đang cười (như mùa thu tỏa nắng) đáp lại lời cảm ơn của em í thì bỗng thấy...lành lạnh sống lưng. Vừa quay lại thì...bụp, cây dù của con gái bung ra xém trúng mặt con trai, cái tiếng mở dù chẳng hiểu sao lại lớn hơn bình thường và cũng...kì lạ hơn bình thường. Con gái lạnh lùng bước xuống sân trường. Hình như con trai còn thấy con gái... ườm xéo mình! Nhưng chẳng phải những đứa con gái luôn đòi hỏi con trai phải ga-lăng đó sao, không phải con trai đã vừa làm một việc rất ga-lăng với em lớp 10 í rồi còn gì?
Ngày thi đấu bóng rổ, sân trường huyên náo tiếng reo hò cổ vũ. Chẳng ai bảo mà mấy nhóc lớp 10 rối rít chuẩn bị nước cho đội của con trai. Mấy thằng cùng đội uống nước khí thế, đập vai con trai cười hà hà. Con trai vừa uống nước vừa nhìn quanh quất tìm...con gái. Con trai nhìn ra những người cổ vũ xung quanh, con trai nhìn lên những lan can trên lầu...giờ này chắc con gái đang ngồi trong lớp đọc truyện? Đội của con trai thắng trước sự ngưỡng mộ của mọi người...còn con gái... ừ có khi con trai còn chưa bằng một cái đinh gỉ trong mắt con gái nữa. Bỗng con trai thấy cái gì đâm vào tay mình: là mũi của một chiếc máy bay! Bên dưới cánh của chiếc máy bay giấy là dòng chữ: “ Định xây dựng hình tượng trong mắt mấy em lớp 10 chứ gì!”. Con trai vội vàng nhìn lên lan can. Không có bóng con gái...
Buổi tối. Con trai lăn qua lăn lại trên giường rồi đột nhiên ngồi bật dậy đi tới đi lui trong phòng. Con trai đi đến gần bàn học, gõ gõ ngón tay lên trang tập vừa giải xong một bài Lý khó. Bài này con gái chắc không biết làm, con gái yếu dạng này, con trai tự nhủ - nhưng dù gì con gái cũng sẽ tìm một tên con trai nào khác để hỏi về cách giải. Con gái nhất định sẽ không hỏi con trai (nhiều lần con trai muốn làm “gia sư” “phụ đạo” cho con gái nhưng không dám ngỏ lời, vì thế nào con gái cũng làm ra vẻ mình không-phải-là-mấy-nhóc-lớp-10 nên không cần con trai!). Còn cái máy bay sáng nay, con gái đã “gửi thư” đi thì bây giờ con trai cũng có thể “gửi thư” lại chứ hả? Cái điện thoại nằm nhấp nhổm trong tay con trai nãy giờ, nhưng làm thế nào chứ, chẳng lẽ lại đi nhắn với con gái là “Tui không cần xây dựng hình tượng trong mắt mấy nhóc lớp 10, tui chỉ cần xây dựng hình tượng trong mắt bà!”.
Nhưng như vậy thì đúng là kì quặc quá! Mà tại sao con trai lại phải nhắn một cái tin “sến” đến vậy cho con gái? Con gái đâu ngọt ngào dễ thương như mấy em lớp 10. Và trong khi mấy em lớp 10 xưng hô “ anh - em” nghe...trẻ trung bao nhiêu thì con gái lại già nua bấy nhiêu, lúc nào cũng “ ông - tui” “ tui - ông”. Đem ra so sánh thì con gái chẳng bao giờ bằng được mấy em lớp dưới hết!
Vậy mà chẳng hiểu sao cái người thua-kém-toàn-diện ấy lại đang gây thương nhớ cho trái tim...

Không có nhận xét nào: